Thứ Ba, 19 tháng 11, 2013

Ngoi lên điểm danh cái nào :))


Này em, em hãy nhận lời 

                                                   Anh làm trâu ngựa suốt đời kéo em :))

Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013

Em thèm ăn su-shi


(Tâm tình của một chàng trai lỡ vờ hào hiệp mời một cô nàng đi ăn. Vô vàn xin lỗi cụ Nguyễn Tất Nhiên)

đưa em vào quán trưa
thức ăn kêu cũng vừa
đấy, ta phần in ít
em vừa lòng em chưa?

ta run từng ngón tay
ngó bill sao quá dài
lẽ đâu ngồi vét túi
hay là mình chia hai?
em như vờ không hay

(hỡi em người ăn vội
ôi thoáng chốc điêu tàn
hỡi ta không dám nói
hồn phách vẫn kinh hoàng!)

em thèm ăn su-shi
túi ta đau lắm khi
tiền ơi sao đủ trả?
su-shi này su-shi. 

có điện vào ánh mắt
có xung ào đánh môi
ta như người bệnh hoạn
chừng như sắp ngậm cừời.

(ngậm cười nơi cao vợi
vết thương còn vệt tươi!)

đưa em vào quán trưa
em kêu liền dăm suất
tổng tiền? ôi khiếp thật!

đưa em vào quán trưa
áo dài quấn hai vạt
em cứ ngồi đong đưa.

đưa em vào quán trưa
hỡi em ngừng chút thở
chớ ăn ào như mưa!

môi em tròn, thúng thua
ngốn bao nhiêu cũng vừa
chén tô chồng chất ngất

ta tính tiền, quá chua! 

Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

TRUNG THU



中秋

中秋煙雨滿時觀
萬里悲傷不可完
世事風塵由漠漠
此生浮夢只茫茫
後人不見前人淚
今月何如古月光
昨夜殘燈空對影
心思一寸許多寒。

古野子

Trung thu

Trung thu yên vũ mãn thời quan
Vạn lý bi thương bất khả hoàn
Thế sự phong trần do mạc mạc
Thử sinh phù mộng chỉ mang mang
Hậu nhân bất kiến tiền nhân lệ
Kim nguyệt hà như cổ nguyệt quang
Tạc dạ tàn đăng không đối ảnh
Tâm tư nhất thốn hứa đa hàn.

Trung thu mà nhìn đâu cũng chỉ thấy cảnh mưa khói
Những nỗi bi thương trên đời cứ nối tiếp mãi chẳng thể ngừng
Chuyện đời như cơn gió bụi vẫn còn mù mịt
Kiếp này tựa giấc mộng ảo cứ mãi mông lung
Người đời sau nào hiểu được nước mắt của người đời trước
Trăng ngày nay đâu sáng bằng trăng ngày xưa
Đêm qua dưới ánh đèn tàn một mình ngồi với bóng
Một tấc tâm tư chan chứa biết bao sầu.

Cổ Dã Tử
SG 12-9-11

Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2013

LẢM NHẢM

một góc Sài Gòn khi chưa ngập ^^

Tình hình là "mùa mưa lần này sình lầy hơn mùa mưa lần trước" nên hầu như ngày nào mình cũng được "thưởng thức" 1 trong 2, có khi là 2 trong 1 "đặc sản" của Sài Gòn: kẹt xe & ngập nước, có khi 1 bận, có khi 2 bận sáng chiều. Nhiều khi đang kẹt xe mà ông trời còn xả nước ào ào, đành đứng trân mà nghe hạt mưa tẩm quất bôm bốp lên áo mưa, gió tạt ướt cả váy vũng  Đôi lúc chủ quan, cứ nghĩ mới mưa 5-10 phút thì dễ gì ngập để rồi quẹo vô cung đường quen thuộc và hoảng hồn khi thấy "phố bỗng là dòng sông uốn quanh" tự lúc nào còn em ngựa sắt thì ngộp xăng mà đứng ngất xỉu trước biển nước mênh mông, biển người vô tận. Phải hì hục đạp, đề, vỗ về các kiểu trong 10 phút thì em ẻm mới hồi tỉnh và cất tiếng thở phì phò hòa với tiếng thở phào của khố chủ rồi tiếp tục hành trình. Ôi Sài Gòn, thành phố tôi yêu  Nhiều khi phải tự kỷ ám thị "cảm ơn Sài Gòn đã giúp ta rèn luyện cho ta sức chịu đựng và lòng kiên nhẫn" mới đủ sức mà lê lết về tới nhà. Mô men 

Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013

ĐI QUA CÁNH ĐỒNG

                                                        


"Người mũ": Chủ xị blog
"Nhiếp ảnh gia": Cô Nhỏ ;))


                                                        Đi qua cánh đồng
Một sớm nắng trong
Hương non lẻn lúa
Lao xao dậy nồng.

Đi qua cánh đồng
Một trưa nắng lóa
Phân bò xú lạ
Chun mũi, bịt khăn.


Đi qua cánh đồng
Một chiều nắng lã
Thèm cơn gió cả
Nhẹ xoa gót trần.


 Nằm giữa cánh đồng
 Tay gối mênh mông
Tiếng lòng hòa nhịp
Thong dong lặng thầm.

13.10.2010

Thứ Ba, 27 tháng 8, 2013

Hẹn hò mí zai đệp


Google + nó có chức năng tự ghép các ảnh tương tự thành ảnh động, nhìn cũng vui vui. Post lên tự sướng, dù ảnh ko được nét cho lắm ^^

Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

Câu hò ngược dòng



Câu hò ngược dòng

Đăng ngày: 13:15 21-08-2010


Hò ơ... 
"Thuyền theo lái, gái theo chồng"
Mười hai bến nước, đục trong ... hò ơ...
Mười hai bến nước, đục trong... cam đành.

Ngày gió thổi rát mặt sông
Câu hò theo Mẹ ngược dòng... 
Nước xoáy
Ôm ba đứa con thơ nhỏ dại
Chạy khỏi mảnh đất khô mặn, khét cháy
Khỏi cuộc sống mà tương lai héo hắt hơn dưa cải muối
Khỏi người chồng khó mong gì sớt chia hờn tủi
Mẹ lầm lũi
Ngược dòng...

Ông ngoại "co co", 
đập gậy xuống sân:
"Cha chỉ gã con một lần,
Thuyền theo lái, gái theo chồng..., biết chưa!"
Bà ngoại nước mắt như mưa
Tội nghiệp con, tội nghiệp cháu
Nói sao vừa! 
"Bây ơi!"

Con còn nằm nôi
Bà ngoại đã mất
Vai mẹ oằn thêm nặng nhọc
Cọc cạch một chiếc xe đạp thồ
Tất tả ngược xuôi,
Buôn gánh bán bưng khắp đồng khắp phố
Bao giọt mồ hôi nhoà nước mắt đổ
Cho chén cơm con thơ
Không ố tuổi thiên thần.

Mấy mươi năm
Mẹ vừa làm cha vừa làm mẹ 
Cố vun vào cho đầy mái ấm xiêu một nửa
Chưa có thời gian nghĩ cho riêng mình một ngày, một bữa
Câu hò năm xưa
Còn vẳng lại trong gió 
chút nghẹn ngào!

Con chẳng ra làm sao,
Cứ làm Mẹ hoài lo lắng.
Tóc Mẹ mỗi ngày thêm sợi bạc trắng
Chỉ lòng yêu thương con
Là mãi xanh, mãi thắm, mãi ngời.

Nói làm sao hết 
Tình Mẹ biển khơi.
Con hiểu Mẹ ơi!
Mẹ đâu cần con cảm ơn Mẹ bằng lời.
Chỉ mong rồi
Đời con
Một câu hò vui
Xuôi dòng xanh mát.
Mẹ vui cười 
quên vết bỏng rát tháng năm.

P/s: Bài này viết đúng 3 năm trước, nay mình "phong ma quật mộ" lại cho vui, để thấy mình thật hạnh phúc vì có má trên đời. Tội nghiệp má theo con gái từ SG ra ĐN mà đi chơi chẳng được bao nhiêu, ăn uống thì qua loa mà toàn phải đi theo giang nắng xách đồ cho con gái chụp hình. 




Thứ Hai, 12 tháng 8, 2013

BÌNH YÊN



Bình yên thu về ngoài ngõ

Xe bon, em nép sau yên
Hương hoa sữa đêm quyện phố
Nhức đầu, em vẫn cười hiền.

Bình yên thu về trong mắt
Là khi em gục ngủ quên
Đường xa anh không nỡ gọi
Mỏi vai, chẳng dám bắt đền.

Bình yên thu về ngoan mộng
Mơ màng đỉnh núi sương giăng
Anh hái màu hoa chiều tím
Trao em cả biển ân cần.

Bình yên thu về quanh bếp
Lui cui ta nấu bữa cơm
Mơ mái gia đình nồng ấm
Từng hạt hạnh phúc dẻo thơm.

P/s: Bài này viết hồi mùa thu năm ngoái. Post lên tự kỷ ám thị trước khi bước vào giai đoạn "ta dìu nhau đi dưới bóng nợ nần" khi quyết định "đưa nhau đến hố cuộc đời", hehe.


MUỐN LÀ BÉ THƠ


Trẻ thơ chưa khóc đã cười
Mắt còn như suối miệng thời như hoa;
Đang mưa trời bỗng nắng òa
Mới hay Trời cũng muốn là bé thơ

(Nguyễn Ngọc Ký)

Mấy bữa nay trời Sài Gòn ngày nào cũng muốn làm bé thơ, hehe. 

Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2013

Kể chuyện một loài hoa

HOA OSAKA

Có một thời hình như chửa xa
Đôi vần anh viết - Osaka
Mong bình yên phố em về đó
Ngày nắng tin yêu thắm mặn mà.

Rồi một buổi nào ta dạo qua
Con đường đêm bỗng rực màu hoa
Osaka - lửa từng chùm múa
Lúng liếng cười, em ủ mộng ngà.

Tàn giấc mơ rồi, ngày bão qua
Osaka - lệ nắng rơi nhòa
Em về lầm lũi nhặt mùa úa

Rắc giữa chiều buông muộn xót xa.

18.02.2011